HAI BÀN TAY
Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng chừng 21 tuổi. Một hôm anh Ba – tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đùng một cái anh Ba hỏi người bạn cùng đi :
– Anh Lê, anh có yêu nước không ?
Người bạn đùng một cái đáp :
– Tất nhiên là có chứ !
Anh Ba hỏi tiếp :
– Anh hoàn toàn có thể giữ bí mật không ?
Người bạn đáp :
– Có
Anh Ba nói tiếp :
– Tôi muốn đi ra quốc tế, xem nước Pháp và những nước khác. Sau khi xem xét họ làm như thế nào, Tôi sẽ trở lại giúp đồng bào tất cả chúng ta. Nhưng đi một mình, thật ra cũng có nhiều mạo hiểm, ví như đau ốm … Anh muốn đi với tôi không ?
Anh Lê đáp :
– Nhưng bạn ơi ! Chúng ta lấy đâu ra tiền mà đi ?
– Đây, tiền đây – anh Ba vừa nói vừa giơ hai bàn tay. Chúng ta sẽ làm việc, tất cả chúng ta sẽ làm bất kể việc gì mà sống và để đi. Anh cùng đi với tôi chứ ?
Bị hấp dẫn vì lòng nhiệt huyết của Bác, người bạn đồng ý chấp thuận. Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ về cuộc đi có vẻ như phiêu lưu, anh Lê không có đủ can đảm và mạnh mẽ để giữ lời hứa. Còn Bác Hồ đã đi ra quốc tế bằng chính đôi bàn tay của mình. Bác đã làm nhiều nghề khác nhau : Phụ bếp, bồi bàn, quét tuyết … và đi khắp năm châu, bốn biển để tìm con đường cứu dân, cứu nước khỏi ách đô hộ của thực dân phong kiến, giải phóng cho dân tộc bản địa .
Bài học kinh nghiệm:
Câu chuyện ngắn gọn nhưng nhắc nhở tất cả chúng ta rằng, một ý chí kiên trì, dũng mãnh và sáng suốt, dám nghĩ dám làm sẽ mang đến cho ta những điều giật mình, có khi là cả sự thành công xuất sắc .